Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời - Chương 13Cuộc sống của Giang Lục Nhân từ trước đến nay không thú vị cũng chẳng nhàm chán, mỗi ngày cô đều ở trong bi Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời
【1.386 lượt xem】Cập nhật thông tin【1500+ List Tus Hay Buồn, Tâm Trạng Về Cuộc Sống, Tình Yêu, Tình Bạn】mới nhất 16/10/2022. Thông tin, hình ảnh, video clip về【1500+ List Tus Hay Buồn, Tâm Trạng Về Cuộc Sống, Tình Yêu, Tình Bạn】nhanh nhất và mới nhất.
Cho đến cuối cuộc đời. Anh vẩn mãi một lòng. Cây lá có đổi màu. Tình mãi trong xanh. Cho đến cuối cuộc đời. Anh vẩn mãi thật lòng. Yêu em hơn cả đời anh. Một maikhi em xa vắng.
Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời. Lục Xu là một tác giả khá nổi tiếng đối với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình, đa phần những sáng tác của tác giả là những câu chuyện nhẹ nhàng, đi sâu vào lòng bạn đọc như lời thủ thỉ tâm
Làn da [C] nhăn nheo ta vẫn bên [D] nhau. Và rồi [Em] đến một khi chân cũng [Bm] không bước nổi đi. Nguyện sẽ [C] yêu anh đến [D] khoảnh khắc cuối [G] cùng [D] Mỗi sáng, [Em] mỗi buổi chiều, ngồi run [Bm] run sát nhau. Bài tình [C] ca em sẽ hát cho anh [D] nghe. Em hát anh [Em] nghe.
Mình muốn viết ra những dòng sau đây, với mong muốn cảnh tỉnh các bạn sinh viên như mình, muốn đăng ký chương trình Fresher của Fsoft HCM, Fresher Academy (FA). Mình cũng cùng như tâm lý như các bạn, mới ra trường, tự ti vào khả năng code của mình, biết nhiều ngôn ngữ nhưng chưa sâu ngôn ngữ nào mình sẽ theo đuổi
XHFxu. Đánh giá từ 49 lượt Lục Xu là một tác giả khá nổi tiếng đối với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình, đa phần những sáng tác của tác giả là những câu chuyện nhẹ nhàng, đi sâu vào lòng bạn đọc như lời thủ thỉ tâm tình đáng yêu. Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu, Ai Hiểu Được Lòng Em? ... là những nhan đề truyện có lẽ bạn đã từng nghe qua, như xoáy sâu vào lòng độc giả, đọc để cảm nhận và chiêm nghiệm nhé!!!Nhan đề truyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời như tiếng gọi đến thổn thức lòng người, là tiếng gọi của tình yêu của nỗi nhớ nhung của cả một tấm lòng. Trong tình yêu, đây chính là lời thủ thỉ chân thành, là xuất phát tự trong trái tim, tận trong tâm thức sâu thẳm. Vốn dĩ không biết sẽ đi đến đâu, không biết thế nào, nhưng xin hãy cứ tin yêu. Sâu thẳm trong nội tâm của mỗi người đang yêu mà không thể ở bên cạnh người mình yêu đều cất giấu một bí mật không muốn bất kỳ ai biết được, đó chính là “Khoảng cách xa nhất trên thế giới”.Cha mất, toàn bộ tài sản đều bị chiếm mất, một tai nạn ly kỳ đã xảy ra với cô, nhưng trong chính quãng thời gian u ám đau khổ nhất đó, người đàn ông duy nhất đã từng chăm sóc yêu thương cô tha thiết lại lựa chọn kết hôn cùng một người phụ nữ khác. Người đàn ông đã cứu cô lại nói với cô “Cô cho rằng tôi thật sự muốn cứu cô ư? Hẳn cô biết rất rõ, tôi hận cô đến chết.”Đúng vậy, người đàn ông đó thật sự rất hận cô, vì người con gái anh yêu thương nhất đã vì cô mà chết. Duyên đến rồi đi, vì ai mà ngay từ khi bắt đầu, cô đã lựa chọn cho mình một khúc nhạc bi thương đến thế? Còn với riêng cô, cô chỉ có thể đi hết con đường bằng chính đôi chân của mình, để xem ở cuối con đường đó rốt cuộc sẽ là vui hay Lục Nhân Đối với em, khoảng cách xa nhất trên thế gian chính là - chúng ta không thể đến gần bên nhau. Kỷ Niệm Hi thực tế cho ta biết, trên thế gian này làm gì có nhiều bi kịch đến thế, ai cũng đều có cơ hội để gặp người kế tiếp, chỉ cần ta nguyện ý. Bi kịch chỉ là khi, chính bản thân ta không muốn thoát khỏi khúc nhạc bi thuơng tình yêu sẽ lại đến, sẽ kết trái đơm bông sẽ rực rỡ chứ, liệu mọi thứ có thể đưa chúng ta vượt qua khó khăn, cuộc đời này còn có chi cản ngăn, còn có chi luyến tiếc ??? Truyện hay mới Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời sẽ cho bạn câu trả lời.
Giang Lục Nhân thiu thiu ngủ khoảng mấy tiếng, vừa tỉnh lại, cô đã nhìn thấy Giang Thừa Dự đang ngồi đối diện nhìn cô bằng ánh mắt đầy nghi hoặc. Trong ấn tượng của cô, những cơ hội được ở bên anh như lúc này không nhiều lắm, hay có thể nói, sự quan tâm của anh không bao giờ dành cho cô. Đột nhiên anh lại trở nên chú ý đến cô như vậy, khiến cô rất kinh ngạc. Cô lập tức xoa xoa mặt, làm gì có chuyện gì được chứ. Sự kỳ lạ trong ánh mắt anh khiến cô không biết diễn tả như thế Thay quần áo rồi xuất viện ngay bỏ lại một câu, chậm chạp hiên ngang bước ra ngẩn người, nhìn theo bóng dáng anh, điện trong phòng đã được qua vì cơ thể hơi yếu nên cô mới bị ngất xỉu ở bể bơi, vốn không ảnh hưởng nhiều, dùng từ “xuất viện” này hình như có hơi quá thì nghĩ nghĩ, nhanh chóng thay quần áo, rời khỏi đang đứng bên ngoài chờ cô, trấn tĩnh đến kinh cũng không biết anh đang suy nghĩ về chuyện gì, cô chỉ cảm thấy thật kỳ lạ, nhưng không biết diễn tả thế lên trên xe, rõ ràng Giang Thừa Dự muốn hỏi gì đó, nhưng lại không mở miệng, khiến Giang Lục Nhân lại càng băn khoăn trong lòng. Cô không biết rằng, Giang Thừa Dự bỗng nhiên nghĩ đến tình trạng của cô trong công ty, anh muốn hỏi cô có thích nghi được với môi trường mới không, nhưng sau đó lại nghĩ ra anh sớm đã hỏi cô về vấn đề này rồi, cô cũng từng rất nhiều lần trả lời, nếu cứ hỏi đi hỏi lại thì cũng thật quá rề rà. Anh đương nhiên hiểu rõ hiện trạng của cô, trước đây anh còn thầm cảm thấy vui vẻ, tuy rằng sau này cũng hơi khó chịu một chút, nhưng không biết anh đã nhiễm những cảm xúc khác lạ này từ bao rất muốn hỏi cô, cô gọi anh bằng anh trai, vậy trong lòng cô có thật sự coi anh như một người anh trai ruột thịt hay không. Nếu là như vậy, mỗi khi phải chịu ấm ức khi ở bên ngoài, vì sao cô không bao giờ kể với anh. Có vài người bạn thân thiết với anh cứ luôn phàn nàn rằng em gái hoặc bạn gái mình suốt ngày chỉ biết ca cẩm và giận dỗi, họ luôn nghĩ rằng mọi người đều bạc đãi họ, hoặc là họ ghét phải nhìn thấy người ta. Rất nhiều năm qua, anh chợt nhận ra, cô chưa bao giờ nổi giận với cô, có thật sự coi anh là anh trai của cô không?Anh cau mày, hình như anh chưa bao giờ đối xử với cô như một cô em gái ruột thịt của là có gì đó không bình thường đang diễn ra, anh cũng không rõ, anh thấy hơi buồn bực, anh không thích cảm giác lại nhìn dáng vẻ của anh, cô không dám mở miệng quấy rầy, có lẽ anh đang cảm thấy rất phiền phức, nhưng cô đâu có khiến anh phiền vì đến nhà, theo thường lệ ông Giang Huy thường hỏi vì sao cô không về nhà, nhưng vì Giang Thừa Dự cũng không về, nên ông không cảm thấy quá lo lắng, vì Giang Thừa Dự đã kiếm cớ là công ty thưởng cho nhân viên thêm một đêm ở khách đến bà Văn Dao cũng không mở miệng hỏi về Dương bê thức ăn bày lên bàn, bốn người họ lại cùng ăn tôí như mọi khi, bà Văn Dao bỗng hỏi- Thừa Dự, đi chơi với Tố Nhi con thấy thế nào?Giang Thừa Dự đảo mắt liếc mẹ mình một cái- Có đi, nhưng không có gì đặc độ không mặn không nhạt của anh khiến bà Văn Dao cau mày- Con bé đó rất ngây Thừa Dự hiểu ý bà Văn Dao, bà muốn nhắc nhở anh rằng Nghiêm Tố Nhi tốt như thế nào, lại không mưu mô, nếu kết giao cũng sẽ tránh khỏi mệt mỏi, đối với đàn ông như thế cũng không Mẹ à, con đang dồn hết tâm trí vào công thản nhiên Giang Huy dừng đũa- Con nó còn nhỏ, không cần chúng ta phải quan tâm Thừa Dự và bà Văn Dao đều nhìn về phía ông Giang Huy, họ đồng thời nuốt xuống suy nghĩ của mình. Thế nhưng Giang Thừa Dự lại khá thoải mái, dù sao tạm thời anh cũng không bận tâm đến chuyện này, cứ để thư thư, khi nào cần tiến sẽ tiến thường thì sao cũng được, nhưng đối với chuyện dựng vợ gả chồng, anh không muốn lấy lợi ích là một thước đo tiêu chuẩn như những kẻ bà Văn Dao lại khá thất vọng đối với chồng Lục Nhân chỉ lẳng lặng ngồi theo dõi cuộc đối thoại của họ, cô chưa từng dừng đũa bới cơm, giống như ở đây, cô không có quyền lên tiếng. Cô không thể nói “Anh trai nên có bạn gái rồi..”Cô không thể nói “Anh trai thích kiểu con gái như thế nào…”Cô không thể nói “Trong lòng anh trai có muốn lấy vợ không..”….Có rất nhiều thứ, cô không bao giờ nói, cũng không thể thật yên ngồi trong phòng mình. Cô cảm thấy có gì đó không rõ ràng. Giống như, cô đột nhiên không biết bản thân nên làm gì, không nên làm gì, hay có phải những lời cô nói với người khác đều sai lầm rồi ba tiếng gõ cửa, cô bước ra ngoài mở mỉm cười với ông Giang Huy, một nụ cười rất bản năng, khiến cô cũng tự cảm thấy bản thân thật giả Giang Huy mang đến cho cô một cái bánh gato, là loại bánh mà trước đây cô từng nói rằng rất Lúc nãy cha thấy con ăn rất bỗng cảm thấy áy náy vì những biểu cảm phi tự nhiên vừa Cảm ơn Giang Huy cau mày, thở dài- Lục Nhân, bây giờ con đừng nên suy nghĩ nhiều, hãy cố gắng học thật giỏi, chuyện tương lai rồi sẽ nói không rõ ý của ông, thế nhưng vẫn đủ để nhận ra ông đang phiền lòng vì chuyện của cô, nên rất cảm động. - Con biết, con sẽ không suy nghĩ lung Ở công ty có xảy ra chuyện gì không?- Đồng nghiệp đối xử với con rất tốt, có chuyện gì con không hiểu đều chỉ dạy cho con, cha không cần quá lo lắng đâu ạ. Chỉ là con ngồi xe hơi lâu, nên cảm thấy không được thoải mái lúc đó ông Giang Huy mới yên tâm gật đầu- Đi ngủ sớm Dạ, cha cũng nghỉ ngơi sớm nhìn theo bóng ông Giang Huy, ít nhất ông cũng đối xử thật sự tốt với cô, coi cô như con gái ruột thịt của quay đầu, nhìn chiếc bánh trên tay, lòng chợt cảm thấy ngọt vậy, cô không đáng thương như cô tưởng, vẫn có nhiều người quan tâm đến cô, yêu quý cô, vì sao cô còn oán trời trách đất nghĩ cô vừa định xuống nhà uống một cốc nước, ăn bánh xong thường dễ bị khát nước vừa bước ra ngoài, cô nhìn thấy bà Văn Dao đang đi về hướng thư phòng, thật kỳ lạ, thông thường bà rất ít khi đến thư đứng thêm một lát, nghĩ đến vẫn đề bà Văn Dao nhắc đến lúc ăn cơm, hẳn phần lớn là nói về chuyện hôn nhân đại sự của Giang Thừa Dự nhỉ?Cô thật sự muốn biết, trong lòng Giang Thừa Dự đang tính toán như thế dù nghe trộm cũng không hay lắm. Nhưng cô không sao áp chế lại sự hiếu kỳ trong Mẹ à, chuyện này mẹ đừng có xen Thừa Dự từ chối ngẩng đầu lên, anh không muốn thương lượng với bà Văn Dao về chuyện của Nghiêm Tố Văn Dao trầm mặt- Mẹ già rồi, lời nói chẳng ai thèm nghe Mẹ Thừa Dự dường như có vẻ bất đắc Thật sự không thích à?- Con đã nói con còn trẻ Hồi bằng tuổi con mẹ đã sinh ra con rồi Thừa Dự có vẻ đau đầu- Đúng rồi, mẹ sau này đối xử với Lục Nhân tốt một chút, hãy coi cô ấy như con gái ruột của mình bà Văn Dao cũng kinh ngạc trước thái độ của Giang Thừa Dự- Tại sao tự nhiên con lại nói vậy?- Cô ấy không phải em gái mắt bà Văn Dao hiện lên sự bất khả tư nghị- Con nói là…Giang Thừa Dự gật đầu- Nên không cần phải so đo, cha không hề phản bội Thừa Dự cúi xuống tiếp tục nhìn vào những số liệu trên bàn, anh không hề nhìn thấy sự âm ngoan đang nhen nhóm trong đôi mắt bà Văn thì bà càng không thể hạ thủ lưu tình với Giang Lục Nhân được nữa, vốn bà còn không hiểu ông Giang Huy đang nghĩ gì, nhưng bây giờ mọi thắc mắc của bà đã được thông suốt, hóa ra ông đang muốn dâng con gái của ả tiện nhân cho con trai bà cơ đấy. Cứ ngồi đấy mà mơ, chỉ cần một ngày bà còn sống, bà sẽ không để Thừa Dự có bất cứ mối liên hệ nào với con bé cũng đừng mơ.
Đánh giá từ 97 lượtTruyện Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời của tác giả Lục Xu khá đơn giản , ngắn gọn khi mà cốt truyện chỉ xoay quanh nhân vật nữ cũng có những lúc phải trải qua đau khổ, không đau khổ này thì sẽ có đau khổ khác. Nhưng nhân vật chính trong truyện của chúng ta lại phải trải qua rất nhiều nỗi bất hạnh. Nào là mồ côi cha , phá sản , bị người đàn ông phản bội và căm ghét , số phận của cô gần như là một căn phòng đầy bóng trong cái rủi vẫn còn cái may, cô không thể cứ chìm đắm trong căn phòng tối này mãi được, đã đến lúc cô thoát ra và làm lại thôi. Chúng ta hãy cùng nhau dõi theo bước chân của người phụ nữ này và thầm cầu nguyện cho mọi điều may mắn sẽ đến với cô!
Trời gia tại Đông bắt đầu vào hạ, những cơn mưa rào ào ào đổ xuống tạo thành một màn nước lớn chuyển động trên mặt đường nhựa, rầm rầm đổ về các hồ chứa nước. Những đám mây trên bầu trời thay một màu áo đen xám xịt, không đẹp chút nào. Mưa nhẹ dần sau một hồi trời đất âm u, giống như cô con dâu nhỏ vừa mới về nhà chồng, nhưng rất khó tạnh, rồi trời lại mưa to kèm theo gió lớn, cuối cùng mãi mới hết hẳn. Bánh xe ma sát với mặt đường, tạo ra vô số tia nước bắn tóe ra xung giọt nước mưa như hạt ngọc trơn trượt trên tấm kính tay Giang Lục Nhân không ngừng hứng lấy những giọt nước mưa đang trượt trên ô cửa kính, cảm xúc trong lòng cô cũng lạnh giá như băng. Trận mưa mùa hè khiến nhiệt độ đột ngột hạ xuống, cứ nhìn thời tiết lúc này, hẳn sẽ còn lâu trời mới trở lạnh. Cô chưa bao giờ biết, có một năm, mùa đông trở nên cực kỳ lạnh, nhưng hiện tại cô cảm thấy lạnh lẽo chẳng kém gì mùa đông năm xe là một người xa lạ, không nói một kể ánh mắt của cô có trở nên hiếu kỳ đến mức độ nào, đối phương cũng tỏ ra không hề suy phải cô chưa từng nếm trải cảm giác từ bệnh viện đi ngoài khá loạn, các bác sĩ và y tá trong bệnh viện cũng từng nói về vụ bạo loạn này, rất nhiều người đang đứng biểu tình trên đường, cầm các biểu ngữ, trên có viết “Trung Quốc là diaoyudao”, vân vân và mây mây. Ở những nơi ít người còn xảy ra bạo loạn nữa là ở những thành phố đông dân cư như ở đây. Cũng có một số ít những thương nhân đầu cơ trục lợi, đẩy cục diện trở nên xấu đi, phá xe cộ và hàng hóa của người Nhật, gây hoang mang trong lòng dân chúng. Thậm chí có một số người còn kéo nhau đi đến các nhà hàng, sau khi ăn xong liền đi thẳng, trước khi đi họ bỏ lại một câu “Ai nói đồ nhà mày bán là thức ăn, tao ăn vào chỉ muốn nôn ra, mày có đủ tiền trả phí tổn tinh thần cho tao không?” Trong một quốc gia, nơi nguy hiểm nhất chính là những chỗ đông người, chắc chắn sẽ có những người giở trò phía sau, gây nội chiến, làm tổn hại đến sự nhiệt tình của những đồng bào ái quốc, vì thế càng về sau con người ta càng trở nên lạnh lùng trạng này không phải là lần đầu tiên diễn ra, cách đây vài năm đã xảy ra một sự kiện tương tự, nhưng từ từ một thời gian sau sự việc sẽ tự nhiên lắng xuống. Thời điểm đó ở các trường đại học ra lệnh tạm nghỉ, vì sợ các học sinh và sinh viên tham gia vào các cuộc biểu tình, bất cứ ai tham gia đều bị ghi tên vào học quen thuộc này, nếu không phải vì cái lạnh đang lan dần trong bàn tay, cô không sao tin được chính mình đã hôn mê mất bốn vậy, dòng đời luôn tuân theo một vòng tuần hoàn, cứ đến rồi lại kêu gọi phong trào chống dùng hàng ngoại, nhưng chỉ chống được vài ngày, họ lại chạy đi mua, một thời gian sau lại xảy ra sự kiện như vậy, họ lại chống, kết quả là tạo thành một vòng tuần hoàn lặp đi lặp như tất cả mọi sự vật đều như vậy, cứ tuần hoàn lặp đi lặp lại từ ngày này qua ngày khác, những người có thể kiên trì bám trụ ít đến đáng hơi thở dài, con người ta ai cũng vậy, chỉ cần không động chạm đến lợi ích của họ, họ đều có thể khoanh tay đứng dựa vào ghế tựa, để thân thể thả lỏng ra một nghĩ hỗn loạn. Hoang tốt hơn nhiều so với chim trong lồng, chúng bị giam cầm quá lâu, đến mức quên cả hương vị tự do bên hỗn loạn vì một tương lai vô cùng bất định, cô hoang mang vì không biết rốt cuộc Kỷ Thành Minh định đối xử với cô như thế nào trừ chính bản thân cô, cô chẳng còn bất cứ thứ thương ở chỗ, cuộc sống của cô lại phải dựa vào Kỷ Thành Minh cơ đấy, dựa dẫm vào Kỷ Thành Minh ở một thành phố nửa xa lạ nửa quen thuộc này, ông trời thật quá trêu dừng lại trước hoa viên trong biệt thự, cô bước xuống thự rất tráng lệ, khung cảnh bao quanh cũng vô cùng tao nhã, chủ nhân của biệt thự này hẳn phải là một con người cực kỳ biết hưởng đứng lặng yên, một lần nữa đánh giá lại biệt thự, nội thất tinh xảo, trên ban công tầng hai có đặt một vài chậu hoa, nở vài bông hoa cô không biết tên. Biệt thự được bao phủ bởi một màu xanh mượt của cây cối, tường rào được xây dựng bao quanh, một góc khuôn viên trồng những hàng trúc cao, bên cạnh đó là một vài cây màu xanh lục, khó có thể gọi như một thế ngoại đào đây, cô từng nghe kể vài chuyện về Kỷ Thành Minh, nhưng ngoài những tin tức bàn tán về công việc trong công ty, ngoài ra rất ít khi đề cập đến chuyện gia đình chỉ biết rằng, Đông Xuyên không phải là giang sơn lớn nhất của Kỷ gia, đại bản doanh của họ ở Nam Thành, ít nhất cha mẹ Kỷ Thành Minh đều sống ở Nam đứng một lúc, nhưng không một ai để ý đến cô, cô đành tự mình đi vào biệt trong biệt thự không quá rộng, nhưng không một bóng người, ngay đến đại sảnh cũng trống không mang theo hành lý, hiện tại, ngoại trừ chính bản thân cô, cô cũng chẳng thể đưa ra bất cứ cái đảo mắt một vòng quanh phòng khách, rất sạch sẽ, đơn giản, vừa lịch sự, vừa tao nhưng đối với một nơi xa lạ, dù sao vẫn cảm thấy kháng vẫn đứng, đứng lặng bao lâu sau, có người đẩy cửa bước vào, mang theo một làn thức ăn lớn. Bước vào phòng là một phụ nữ trung niên khoảng bốn năm mươi tuổi, người phụ nữ đó nhìn thấy cô, bà dường như hơi sửng sốt, đến nửa ngày sau mới nở nụ cười- Cô có phải là bạn thiếu gia không?Giang Lục Nhân nghĩ, hẳn thiếu gia ở đây là ám chỉ Kỷ Thành Minh, vì thế cô gật Ta là người đã chăm sóc cho thiếu gia từ bé đến lớn, cứ gọi ta là vú Lâm là Lâm rất vui Ngồi đi, ngồi đi sao cứ đứng mãi Có phải bác đang định đi nấu cơm không?- Đúng vậy, thiếu gia thích nhất là ăn cơm do ta nấu, nên lão gia và phu nhân mới đưa ta theo thiếu gia đến Đông Xuyên. Vú Lâm đánh giá Giang Lục Nhân một lượt, không quên tính toán, xinh đẹp, rất xinh đẹp, chỉ là quá gầy, sớm biết bà đã mua thêm nhiều đồ ăn về, nấu một nồi canh tẩm bổ cũng Lâm đi nấu cơm, Giang Lục Nhân đứng bên cạnh, nghe bà kể về chuyện hồi bé của Kỷ Thành Từ bé đến lớn, thiếu gia nhà chúng tôi chưa từng khiến lão gia và phu nhân phải phiền lòng, khi những đứa trẻ khác đang ở độ tuổi nổi loạn, thiếu gia vẫn ngoan ngoãn chăm chỉ học bài, gia đình nào lại sinh ra và nuôi được một đứa con như vậy chứ, thật hiếm Ta nói nhỏ với con một chuyện nhé, lão gia và phu nhân nhà chúng ta đều là những chủ nhân có tính cách táo bạo, không hiểu sao lại sinh ra một đứa con trai tốt tính như thiếu gia, thật hiếm Đây có phải giống như giới trẻ các cháu hay gọi là “con hơn cha” đúng không?- …Giang Lục Nhân đứng bên cạnh vừa nghe vừa liên tưởng, đúng là Kỷ Thành Minh rất ngoan, đáng tiếc, là ngoan giả từ đầu cô đã không có bất kỳ thiện cảm nào với anh ta, có lẽ vì anh ta quá giả dối, là loại người luôn mũ áo chỉnh tề, khiến người ngoài luôn chỉ nhìn thấy mặt chân thật của anh ta, càng đi sâu lại càng cảm thấy tò mò, đồng thời lại càng muốn giữ một khoảng người thật mâu như chính cô, tuy cô không thích Kỷ Thành Minh, nhưng cũng không có khí phách ra đi, cô còn muốn sống, cô cần phải tìm hiểu xem tình trạng hiện tại cô sẽ phải đối mặt với một cuộc sống như thế bao lâu sau, Kỷ Thành Minh về nhìn thấy Giang Lục Nhân, mi tâm anh hơi lay động, nhưng lại không có thái độ lại, vú Lâm vui mừng kéo anh sang một bên - Có phải bạn gái con đây không? Rất được đấy, có muốn bác báo một tiếng với lão gia và phu nhân không? Phu nhân luôn hỏi bác rằng con có giao lưu với bạn gái nào không, còn nghi ngờ…Kỷ Thành Minh phủ nhận- Không phải kiểu quan hệ như bác tưởng Đừng lừa bác, tuy mắt bác đã mờ, nhưng đầu óc bác vẫn còn minh mẫn lắm. Sau khi Tư Gia qua đời, đây là cô gái đầu tiên cháu đưa về nhà. Để bác xem đã bao lâu rồi nhỉ…Nói đến đây, bà lại thấy bùi Hóa ra đã bốn năm rồi, thời gian trôi thật nhanh quá, con bé đó thật là ngoan, lại còn rất thông minh…Nhắc đến “Hướng Tư Gia”, sắc mặt Kỷ Thành Minh trầm rất ít khi nhớ lại, nhưng không có nghĩa là đã quên, càng không có nghĩa là khi nghe người khác nhắc đến sẽ không cảm thấy đau vậy, cô đúng là một cô gái tốt, nụ cười ngọt ngào, diện mạo thanh thoát, vậy mà đã không anh, anh thậm chí còn không được gặp mặt cô lần Vú Lâm, con đói lắm không muốn tiếp tục xoay quanh đề tài này Lâm đối xử rất tốt với Giang Lục Nhân, bà còn vì cô mà nấu rất nhiều món Thành Minh lại ăn một cách vô không thích cùng ngồi trên một bàn ăn cơm với một người xa là những khi ở nhà, bây giờ lại có thêm một người, anh thật sự cảm thấy không được tự sao lại để cô đến đây?Chính bản thân anh cũng không thể hiểu cau trán, anh nhận ra, chính anh cũng là một người rất mâu chỉ muốn trả thù cô, anh lại không thấy chính bản thân anh đang ỉ lớn hiếp nhỏ, là một người đàn ông lại cứ luôn nhằm vào một cô gái như vậy, đến ngay chính anh cũng tự cảm thấy khinh bỉ. Nhưng nếu nhìn thấy cô sống tốt, sống hạnh phúc, anh lại cảm thấy bất nên, anh tự đặt ra một mục tiêu cho chính bản than nhất định phải trả giá, nếu cô càng muốn cái gì, anh sẽ càng cướp từ tay cô nhất định sẽ phải mất, gọi là tình hành hạ về thể xác khác xa với sự tra tấn về tinh thần, Kỷ Thành Minh sẽ không ngại phải làm như sẽ để cô phải trả một cái giá thật đắt, mới có thể bù lại những tiếc nuối của anh vì đã mất đi Hướng Tư Gia, mới đủ để xoa dịu nỗi đau trong lòng anh. Anh đã từng nói, anh thích sự công bằng, bất kể là trên phương diện tiền tài hay tình cảm.
Kỷ Niệm Hi bị Kỷ Thành Minh trực tiếp ném vào tập đoàn quốc tế Minh Thành. Cảm giác của cô cũng giống như thời gian còn thực tập tại tập đoàn quốc tế Long Giang ngày trước, cô vẫn chưa được tiếp xúc nhiều với công việc. Nhưng ở đây, mọi người đều không hề coi thường cô, họ không hề chê trách, nếu có bất kỳ việc gì không hiểu, để khỏi uổng phí nguồn nhân lực này, cô có thể thoải mái xin họ chỉ dẫn. Mỗi khi có người gọi cô, cô nhận ra mình đã hoàn toàn thích nghi với cái tên Kỷ Niệm Hi, dường như sự tồn tại của Giang Lục Nhân đã hoàn toàn trở nên xa lạ, điều đó khiến cô vừa châm chọc lại vừa cảm đây, công việc của công ty rất bề bộn , nghe nói họ đang lên kế hoạch tham dự đấu thầu công trình khai phá một mảnh đất lớn, tập đoàn quốc tế Minh Thành và Long Giang là hai công ty có năng lực cạnh tranh mạnh nhất, nếu không có biến cố lớn, hẳn một trong hai công ty sẽ nuốt trọn vụ làm ăn béo bở nhiều nhân lực đã được dành để tập trung vào dự án này, bất kể ngày Niệm Hi ôm một tập tài liệu, cô chợt nhận ra suy nghĩ của mình vài năm trước thật trẻ con và ấu trĩ, trong môi trường làm việc bận rộn, ai ai cũng bề bộn với mớ công việc của mình, họ đâu còn thời gian để có những suy nghĩ thiếu thực tế như mơ mộng viển vông chim sẻ hóa thành phượng hoàng chứ. Chỉ có các thiếu nữ mới thích theo đuổi các hot boy thôi, đến khi trưởng thành thấy giai đẹp nhiều lắm cũng chỉ ngắm cho đã mắt, con người ta ai ai cũng đều phải thay làm việc, cô rất thích cười, kể cả câu chuyện đó chẳng đáng để cười. Hơn thế, cô có thể cười vì những việc vô cùng nhỏ, chỉ cần đó có chút lạc thú nho nhỏ cô vẫn bật cười tươi tắn, khiến đồng nghiệp xung quanh cũng cảm thấy phấn chấn ít người cảm thấy cô phiền toái, nhưng họ vẫn thích được ở bên cạnh cầm tập văn kiện bước vào, vừa đi vừa thầm than thở - Thật không thể hiểu nổi, tại sao đang yên đang lành lại tạm dừng dự án Vang Thủy Đúng vậy, đổ không biết bao công sức vào đây, vừa phải làm thêm giờ nữa chứ, cuối cùng thu được một kết quả như Nói khó nghe quá, tôi thà là đấu thầu thất bại chứ không muốn bỏ dở giữa chừng như vậy Anh đến văn phòng của tổng giám đốc mà góp ý Tôi chưa có Làm việc thôi, làm việc thôi.…..Kỷ Niệm Hi đặt tài liệu xuống, rồi quay đầu tránh đi. Cô thật không thể hiểu nổi rốt cuộc Kỷ Thành Minh đang muốn làm gì, nên khi về đến biệt thự, cô vẫn chưa thấy Kỷ Thành Minh về, cô bỗng nhiên cảm thấy sự việc ngày hôm nay thật kỳ lạ. Lúc Lục Kỳ Hiên xuống lầu, cô đành phải tạm dừng những thắc mắc về vấn đề cô đang ngồi xem TV ở phòng khách, Lục Kỳ Hiên từ tầng hai đi Kỳ Hiên dụi mắt, tủm tỉm cười với Kỷ Niệm Hi- Hi, đã lâu không nhếch miệng, không nghĩ lại phải gặp cậu ta- Tôi vẫn độ ôn hòa của cô khiến Lục Kỳ Hiên khẽ sờ mũi, anh ngồi đối diện cô- Này, cô đừng nói cho anh họ biết tôi đã đến đây nhé, tôi đang lén thử nghiệm xem tôi trốn ở đây bao lâu thì bị phát đùa này cũng chẳng có gì hay, cô không cố tình dội cho cậu ta một gáo nước lạnh đâu- Việc này e rằng không thể thực hiện được Kỳ Hiên đang nâng cằm, ý bảo là “Vì sao” , bỗng nhiên nhận ra bầu không khí có điểm khang khác, anh quay đầu lại, phát hiện Kỷ Thành Minh đang đứng cách anh ta chừng ba mét, anh thiếu chút nữ sợ quá mà nhảy dựng lên, khuôn mặt trở nên xám xịt, anh đưa tay vuốt mũi- Anh…Kỷ Thành Minh không hề nhìn cậu ta, hay nói chính xác hơn là anh không thèm nhìn một ai, đi thẳng lên Kỳ Hiên hết nhìn Kỷ Thành Minh lại nhìn Kỷ Niệm Hi, trong mắt anh tràn đầy sự tò mò, anh gượng cười, đi đến trước mặt Kỷ Niệm Hi, lấy tay huých nhẹ tay cô- Làm việc có mệt mỏi quá không, có cần tôi chăm sóc không? Xin đừng từ chối, tôi rất vui được phục vụ người đẹp Niệm Hi liếc mắt lườm Lục Kỷ Hiên một cái, cái đồ ba chợn, học cái gì không học, đi học ba cái trò nhiên Kỷ Thành Minh dừng bước, anh không quay đầu lại mà nói- Sao em điền vào mục liên hệ trong hồ sơ ở trường là số điện thoại của anh?Lúc này Lục Kỳ Hiên mới sửng sốt- Thầy giáo gọi điện cho anh ạ?Hay lắm, cách đây vài phút còn tỏ vẻ thông minh cơ Vậy em hi vọng cha mẹ em sẽ nhận cuộc điện thoại đó à? – Lúc đó Kỷ Thành Minh mới quay đầu lại, sắc mặt anh cũng không rõ tốt xấu - Yên tâm đi, anh sẽ thuật lại cụ thể lời của thầy giáo em, không thiếu một câu một chữ Kỳ Hiên tức giận đến giơ tay múa chân, cả nửa ngày sau anh ta mới khôi phục lại cảm xúc- Anh ơi, anh sẽ không đối xử với em như vậy, phải không?Thái độ này, cực kỳ đáng Thành Minh không nhắm vào vấn đề đúng hay sai, theo bản năng, Lục Hiên Kỳ đã tắt di động để trán khỏi những cú Call quấy rầy từ phía gia Muốn đến làm việc ở tập đoàn quốc tế Minh Thành hả?Lục Kỳ Hiên gật đầu, cậu vẫn luôn mong muốn được như Anh sẽ cho em một cơ hội, em cứ thử Kỳ Hiên phấn khởi nhảy lên- Anh à, em nhất định sẽ không để anh thất vọng Thành Minh hừ một tiếng- Ngày mai đến công ty, anh sẽ bảo trợ ký hướng dẫn em làm quen với dự án Vang Thủy hiện công ty đang tranh thầu với Giang Long, anh sẽ giao cho em dự án độ vui sướng của Lục Kỳ Hiên khiến Kỷ Niệm Hi kinh Thành Minh hiên ngang bước lên lầu, Kỷ Niệm Hi chỉ mãi nhìn theo bóng anh, Lục Kỳ Hiên lại cho rằng mối quan hệ của hai người thật tốt- Sao lại nhìn trộm mãi thế?- Vậy phải như thế nào?- Quang minh chính đại mà cảm của Lục Kỳ Hiên khiến cô nhớ tới một thời cô cũng từng như vậy, cô không nhịn được mà nói- Nên về trường học đi, đừng để anh Kỷ nhà cậu mắng nữa…Cậu ta không hề hờn giận- Không cần đâu, ở mãi chỗ đó lãng phí tuổi thanh xuân của tôi lắm, thời gian của tôi vô cùng quý giá, sao có thể tùy tiện phí hoài ở cái ngôi trường đại học hoang phế đó lại nhớ đến những tin tức sáng nay vừa nghe được, vốn dự án Vang Thủy này đã bị đình chỉ, sao Kỷ Thành Minh lại muốn Lục Kỳ Hiên tiếp nhận, bất kể Lục Kỳ Hiên làm tốt đến đâu hay phá rối cỡ nào đều sẽ chỉ mang đến một kết quả thất bại, có phải hay không đó là kết quả mà Kỷ Thành Minh muốn thấy, nhiệt huyết tuổi trẻ rất tốt, nhưng phải xác định rõ vị trí của mình ở đâu, không được mù quáng, nếu ngay bước đầu tiên đã thất bại, thì cũng chỉ coi một sự cố nhỏ va vấp đầu cười của Lục Kỳ Hiên khiến cô chua xót trong Cậu…. – Cô nghĩ mãi, nhưng vẫn nói ra miệng - Cậu thật sự hiểu được Kỷ Thành Minh là loại người như thế nào ư?
ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời